Khủng hoảng tuổi 20 - Tôi ở đâu trong ngã rẽ cuộc đời?

Khủng hoảng tuổi 20 là tình trạng đáng lo ngại mà nhiều bạn trẻ hiện nay đang gặp phải. Vậy nguyên nhân nào dẫn đến khủng hoảng tuổi 20 và làm sao để thoát ra? Hãy cùng Youth Confessions tìm hiểu trong bài viết hôm nay nhé!

Thanh xuân của tớ có cậu, và sau này cũng vậy

Có những mối tình đã đi qua, nhưng để lại sự vấn vương cả cuộc đời. Để rồi bóng hình người ấy in đậm trong khoảng trời ký ức. Làm sao ta có thể quên và gạt bỏ? Bởi lẽ, thanh xuân của tớ có cậu, và sau này cũng vậy

Thời thanh xuân chắc hẳn ai cũng có một bóng hình người thương, một người mình từng yêu sâu đậm, từng cho là mảnh ghép duy nhất và cuối cùng của cuộc đời.

Thanh xuân của tôi cũng vậy, cũng có một hình bóng in hằn trong trái tim và ký ức mãi sau này. Đến khi chúng tôi đã dừng lại, hai người hai nơi, thậm chí tôi đã có người khác, nhưng đâu đó trong sâu thẳm vẫn cất giữ một tình cảm thầm kín với cậu ấy. Tôi nhận ra rằng những người đến sau với tôi đều là tôi lựa chọn dựa trên một quy chuẩn từ hình tượng của “cậu ấy”: vóc dáng cao cao, tính cách thẳng thắn, học cực giỏi… Do vậy mà đôi khi việc tôi tiếp tục các mối quan hệ mới thật khó khăn vì hình ảnh người thương cũ đã quá in hằn.

Có lẽ điều thực sự làm ta không thể quên được đó chính là kỷ niệm. Mỗi khoảnh khắc gắn bó bên nhau và sự hoàn hảo của một chàng trai/cô gái mà ta từng coi là tất cả, đã quá ấn tượng trong tâm trí. Những kỷ niệm quá đỗi lung linh và tươi đẹp, nhưng lại vụt mất đi bởi một lý do nào đó khiến hai người chia ly. Nhiều lúc cảm thấy mình không thể tìm được một ai khác thay thế, không thể tìm được một tình yêu khác trọn vẹn. Điều này thật khó tài nào lý giải được. Liệu đến bao giờ thì thứ tình cảm còn sót lại và hình bóng ấy mới thực sự biến mất khỏi nỗi lòng ta. Sự day dứt và tiếc nuối tới khi nào mới kết thúc?

Tôi đã trăn trở rất nhiều. Dẫu vậy, hiện thực cũng chẳng thể thay đổi được đúng không nào. Nếu trái tim ta đã không thể quên, thì cũng đừng bắt nó quên nữa, hãy cất giữ thật kỹ. Đừng chối bỏ và bắt bản thân phải trốn tránh bởi những kỷ niệm, chỉ là đừng nên sống trong kỷ niệm quá nhiều. Thi thoảng, ta vẫn có thể nhớ về để ghi dấu lại một quãng thanh xuân tươi đẹp từng đi qua, mỗi lần nhớ là một lần ta cảm thấy trân trọng và hạnh phúc. “Thanh xuân của tớ có cậu, và sau này cũng vậy. Hãy cứ để “cậu ấy” là một phần đặc biệt trong tâm hồn chỉ mình ta biết và trân quý. Bởi con người ta sinh ra đã mang trong mình cảm xúc và sự thương yêu. Ta đã từng yêu sâu đậm một người thì đâu thể trách ta không quên được người ấy.

Hãy cảm nhận điều mình thực sự mong muốn từ trái tim. Tới một lúc nào đó, ta sẽ đủ sẵn sàng để đón nhận những tình cảm khác một cách bằng lòng tự nguyện, chứ không phải là sự ép buộc con tim tìm một người để thay thế cho hình bóng cũ, như vậy thì bạn sẽ có lỗi với chính bản thân và người đến sau. Còn nếu trái tim bạn vẫn luôn thổn thức và nhận ra mình còn yêu “cậu ấy” rất nhiều, thì đừng chần chừ nữa mà hãy ngay lập tức quay về tìm lại người ấy trước khi quá muộn. 

Tình yêu là thế đấy, chỉ một thoáng lướt qua nhưng gây thương nhớ cả đời. Cũng vì thế mà tình yêu trở nên thi vị và thiêng liêng!

Tác giả: Giang Thảo


Nếu bạn đang gặp phải khúc mắc nào hoặc muốn chúng mình chia sẻ về điều gì thì hãy bình luận ở dưới bài viết để Youth Confessions phản hồi sớm nhất nhé!

Nhận xét