Khủng hoảng tuổi 20 - Tôi ở đâu trong ngã rẽ cuộc đời?

Khủng hoảng tuổi 20 là tình trạng đáng lo ngại mà nhiều bạn trẻ hiện nay đang gặp phải. Vậy nguyên nhân nào dẫn đến khủng hoảng tuổi 20 và làm sao để thoát ra? Hãy cùng Youth Confessions tìm hiểu trong bài viết hôm nay nhé!

"Cô Vy" đã thay đổi một người trẻ như tôi thế nào?

Nhắc đến Covid-19, chúng ta nghĩ ngay tới những ngày giãn cách xã hội, phong tỏa, hạn chế tiếp xúc, quẩn quanh trong nhà... Đối với tuổi trẻ thì việc "bó chân bó tay" một chỗ thật khó khăn và nhàm chán. Thế nhưng lâu dần, "Cô Vy" đã thay đổi một người trẻ như tôi thế nào?

1. Sống chậm lại

Trong những tháng ngày nghỉ vì dịch Covid-19, tôi đã học tập và làm việc hoàn toàn tại nhà. Mọi hoạt động đều diễn ra online, một mình, một phòng, một chiếc laptop, qua một màn hình. Thời gian đầu có vẻ cảm thấy bức bối và ngột ngạt. Bởi thay vì ngồi trước máy tính và quẩn quanh ở nhà cả ngày, lúc trước, tôi cũng như bao người trẻ khác, thích ra ngoài bay nhảy với bạn bè bất cứ lúc nào, hoạt động ngoại khóa cho trường, tham gia câu lạc bộ, rảnh chút thời gian nào thì tranh thủ đi bơi lội, hoặc thậm chí là xin chỗ làm part-time thêm việc để lấp đầy thời gian trống... Tôi luôn tất bật không ngừng. Tôi tự do cuốn theo như một cối xay gió, khiến cho cuộc sống đôi khi trở nên hời hợt vội vã.

Nhờ có "Cô Vy" đã thay đổi một người trẻ như tôi biết sống chậm lại. Tôi nhận ra việc lấp đầy mọi khoảng trống như trước đây cũng không hẳn là tốt. Tôi không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi và thời gian để tĩnh lại ngẫm nghĩ về mọi thứ. "Cô Vy" cho phép tôi được ngủ nhiều hơn một chút, được nằm thư giãn nghe vài bài nhạc, được thử sức bắt tay vào bếp làm những chiếc bánh theo công thức trên mạng, được bình thản xem show truyền hình yêu thích mà không cần phải bấm nút tua nhanh... Đặc biệt là tôi đã thực hiện được một điều cho đam mê viết lách của mình, đó là lập lên blog Youth Confessions này để bày tỏ và trải lòng qua ngòi bút đã nung nấu ý định từ lâu. 

Cuộc sống chậm lại nhưng rất ý nghĩa; đã thay đổi khái niệm về sự tận hưởng trong tôi không nhất thiết phải là tận dụng hết mọi thời gian tuổi trẻ để hoạt động náo nhiệt; mà cũng nên có lúc biết tận hưởng những khoảng lặng yên bình, thong thả nghỉ ngơi, thư thái tâm hồn, suy ngẫm và hiểu bản thân mình hơn.

2. Gần gũi và yêu thương gia đình nhiều hơn

Tôi bắt đầu sống xa nhà từ năm lên lớp 10, sau khi đỗ một ngôi trường THPT Chuyên ở Hà Nội, tôi đã chuyển lên học tập tại đây đến giờ đã gần 5 năm. Vì việc học khá nặng và bận nên rất ít dịp tôi được về quê với bố mẹ. Nhờ có "Cô Vy" mà tôi được ở nhà với gia đình lâu tới vậy kể từ lúc đi học cấp ba tới giờ.

Suốt những năm tháng thanh xuân học ở Hà Nội, tôi từng có suy nghĩ "ngại" về quê, một phần vì học hành lu bù suốt ngày, một phần vì yên vị và quen với cuộc sống mới đủ đầy ở thủ đô. Tôi không còn nhớ gia đình nhiều như thuở ban đầu, sống hơi ích kỉ, có phần vô cảm và chỉ nghĩ cho bản thân.

Thời gian ở nhà giãn cách vì "Cô Vy" đã thay đổi một người trẻ như tôi biết gần gũi và yêu thương gia đình nhiều hơn. Tâm hồn tôi như được nuôi lớn lại từ đầu. Cái cảm giác vừa quen mà vừa lạ ùa về, đánh thức lại những điều thiêng liêng tôi lỡ quên.

Đã từ lâu lắm rồi tôi mới được cảm nhận lại sự ấm áp và gần gũi trong bữa cơm gia đình. Giản dị mà đong đầy. Trước đó bố mẹ tôi cũng thường xuyên lên Hà Nội thăm tôi, nhưng những bữa ăn có phần vội vã và nhanh chóng. Giờ đây, tôi được cảm nhận lại một mâm cơm đúng nghĩa, có tình cảm và ấm áp, vừa ăn vừa nói chuyện rủ rỉ, có ánh mắt của bố mẹ nhìn tôi ăn ngon miệng mà vui lây, có những miếng gắp qua gắp lại nhường người này người kia, có tiếng bản tin thời sự để cả nhà cùng bàn tán ra vào...

Đã từ lâu lắm rồi tôi không cùng bố mẹ ngồi xem phim truyền hình mỗi buổi tối. Trước đó ở Hà Nội, tôi cũng từng rủ bố mẹ đi xem phim ở rạp vài lần, hay thì cũng hay thật, hoành tráng thật, âm thanh sống động thật... Ấy vậy mà hóa ra lại không bằng ở nhà! Không ấm cúng bằng ở nhà, không vui bằng ở nhà! Một căn phòng nhỏ, một chiếc tivi cũ từ lâu, một chiếc giường xinh, ba người chúng tôi (bố, mẹ và tôi). Tối nào cũng cùng đợi tới 9 giờ để có phim xem như một thói quen. Sum vầy và thân thương!

Lần này được ở nhà lâu như vậy, có dịp được gần gũi với gia đình nhiều hơn. Tôi cũng chứng kiến và thấu hiểu những vất vả của bố mẹ nhiều hơn. Tôi nhận ra những đồng tiền bố đưa cho tôi ăn học hàng ngày ở Hà Nội là biết bao nhiêu hi sinh. Số tiền bố mẹ đưa cho tôi thì dư giả, nhưng bố mẹ ở quê nhà thì chắt bóp từng đồng. Nhiều khi có cái quần cái áo bố mẹ muốn mà phải đắn đo mãi, rồi cũng lại tiếc tiền chẳng dám mua nữa, trong khi lúc ở Hà Nội đưa tiền cho tôi thì cứ nhắc đi nhắc lại câu: "Con cầm lấy thích cái gì thì mua sắm cho đầy đủ vào!". Tôi bỗng lặng thinh tự vấn lại bản thân, liệu rằng có phải tôi đã từng sống quá vô tâm mà quên đi bố mẹ đã phải hi sinh thế nào để tôi có được một cuộc sống đủ đầy.

3. Quan tâm, sẻ chia và trân trọng

Đợt dịch vừa rồi tại Thành phố Hồ Chí Minh nói riêng và toàn quốc nói chung thật sự quá đỗi ám ảnh. Covid-19 đã cướp đi sinh mạng của hơn 17.000 người, đẩy nhiều em nhỏ đang tuổi ăn học, rất cần vòng tay yêu thương, nuôi nấng của cha mẹ và người thân vào hoàn cảnh bơ vơ, không nơi nương tựa. Hơn 1.500 trẻ em ở Hồ Chí Minh đã mồ côi do Covid-19. Hàng ngàn người dân xa xứ ở Hồ Chí Minh vội vã đổ về quê sau giãn cách vì nỗi sợ "sống thoi thóp" suốt 3 tháng dịch bệnh dòng dã. 

Nhìn những hoàn cảnh éo le, khó khăn được lột tả chân thực đến ám ảnh qua các bản tin, thước phim ký sự về tháng ngày sống chung cùng "Cô Vy", tôi cảm thấy biết ơn và trân trọng nhiều hơn những điều mình đang có hiện tại, biết quan tâm và sẻ chia nhiều hơn cùng cộng đồng. Cảm phục trước bản lĩnh và sự dũng cảm của các y bác sĩ tình nguyện bước vào chiến trường. Cảm động trước những tấm lòng hảo tâm, thiện nghĩa hết mình vì một tương lai chung, bất chấp nguy hiểm có thể đến với mình bất cứ lúc nào!

"Cô Vy" đã thay đổi một người trẻ như tôi vậy đó! Còn bạn thì sao?

Tác giả: Giang Thảo


Nếu bạn đang gặp phải khúc mắc nào hoặc muốn chúng mình chia sẻ về điều gì thì hãy cứ comment ở phía dưới bài viết để Youth Confessions giải đáp nhé!

Nhận xét