Khủng hoảng tuổi 20 - Tôi ở đâu trong ngã rẽ cuộc đời?

Khủng hoảng tuổi 20 là tình trạng đáng lo ngại mà nhiều bạn trẻ hiện nay đang gặp phải. Vậy nguyên nhân nào dẫn đến khủng hoảng tuổi 20 và làm sao để thoát ra? Hãy cùng Youth Confessions tìm hiểu trong bài viết hôm nay nhé!

Bạn đã thực sự tận hưởng tuổi trẻ chưa? Định nghĩa tuổi trẻ?

Tuổi trẻ là một định nghĩa rất khó có thể nhận định trọn vẹn. Nhưng để có được tuổi trẻ của riêng mỗi người không phải là điều quá khó. Vậy bạn đã thực sự tận hưởng tuổi trẻ chưa?

Tuổi trẻ là gì ?

Khi được hỏi định nghĩa thế nào là tuổi trẻ, chắc chắn sẽ có nhiều người cười rồi đáp: “Tuổi trẻ chính ra chỉ là tên của một tờ báo”. Thật vậy, rất khó đưa ra một nhận định trọn vẹn về tuổi trẻ, bởi nó không thể gắn với tuổi tác sinh học mà đó là những trải nghiệm mới mẻ, niềm vui tươi mới, tư tưởng khoáng đạt trên hành trình của mỗi người có được.

Bạn đã thực sự tận hưởng tuổi trẻ chưa? 

Cũng có thể là chưa, nhưng rất có thể là rồi.


Chưa được đi chơi qua đêm cùng bạn bè, chưa được dám trốn học, chưa được tự ý tẩy tóc hay xỏ khuyên, chưa được đến những nơi mình muốn mà không cần xin phép ba mẹ. Ấy hẳn là những điều chúng ta thường hay nghĩ đến và thậm chí còn có chút ghen tị với những ai được điều đó. 

Nhưng chắc chắn là bạn đã tận hưởng tuổi trẻ rồi khi đã dám cố gắng nỗ lực để đạt được điểm số mong muốn, khi được là chính mình, sống với những đam mê, khát khao hoài bão tưởng vốn tưởng là viển vông nhưng thực chất là chân ái của cuộc đời.


Không phải cứ cái gì ồn ã, náo nhiệt mới được gọi là tuổi trẻ, không phải cứ hưởng thụ, bị động là tận hưởng. Điều quan trọng nhất của một người mang tâm hồn khát khao tuổi mới có lẽ là sự an nhiên trong tâm hồn, biết bản thân cần gì muốn gì không cần phải so sánh với ai, chọn cho mình một lối riêng để theo đuổi, nỗ lực vì nó thì khi ấy mới thật sự là tận hưởng tuổi trẻ.

Tôi có một người bạn hồi học phổ thông tên M, trong lớp M là người bạn học hiền lành, ít nói, ít giao thiệp với bạn bè, đôi khi sự tĩnh lặng của M còn khiến nhiều bạn trong lớp tôi có phần cảm thấy khó chịu. Chỉ một điều duy nhất khiến M được mọi người chú ý: đó là M rất giỏi văn. Lớp tôi vốn là một lớp chuyên có tiếng của thành phố nên việc mọi người trong lớp cố gắng vào đội tuyển để có giải tuyển thẳng đại học là chuyện hết sức bình thường. Tuy nhiên không phải ai cũng có đủ năng lực và sự kiên trì để giành được tấm vé may mắn ấy. M thì khác. Khi đi học đội tuyển, M rất hiếm khi được cô khen, giọng văn của M cũng không quá đặc sắc nổi bật, chưa tạo được nét cá tính riêng. Nhưng. M là người duy nhất trong lớp tôi may mắn 2 lần được vào đội tuyển quốc gia dù không có giải.


Cô giáo tôi thời điểm đó rất lo lắng cho M vì M đã bỏ qua quá nhiều kiến thức quan trọng để thi đại học, trái lại mọi người vẫn thấy M rất bình tĩnh, thậm chí ngay khi cô giáo tôi báo tin M vẫn im lặng, nhìn ngắm những ánh mắt thương xót của mọi người. Tôi hiểu M biết trước điều này. Thật sự tôi cảm phục M nhiều lắm, người bạn ấy thật sự mạnh mẽ, kiên cường và không hèn nhát, tình yêu M dành cho văn lớn lao hơn rất nhiều so với học sinh chuyên như chúng tôi. Trong khi phần đông chúng tôi đều trốn chạy, né tránh xin ra khỏi đội tuyển, cố tình làm bài thi dở để bị đánh trượt vì thực chất ấy không ai dám mạo hiểm bỏ việc ôn thi đại học để đánh cược với kì thi này. Chỉ M mới dám làm được điều đó.


Nhiều người sẽ nghĩ con người trầm lặng như M làm sao có được một tuổi trẻ đúng nghĩa? Theo tôi thì M có được một tuổi trẻ tuyệt vời hơn thế bởi mấy ai trong cuộc đời này có được một tình yêu, một lý tưởng cao đẹp như vậy, chấp nhận hy sinh chấp nhận mạo hiểm để theo đuổi. Không phải vì M học kém những môn khác, bất chấp mọi giá để có được giải văn quốc gia mà với M văn là tình yêu là hơi thở và khi có được cơ hội thì nhất định M phải chinh phục được thành tựu, ước mơ ấy. Đúng là tôi đã không nhầm, sau này khi học đại học M đã chọn sư phạm văn. Và giờ đây tôi còn thấy một hình ảnh khác ở M, hình ảnh của một người giáo viên nhiệt huyết, say mê, truyền cảm hứng những tri thức văn học đến với thế hệ học sinh. Dù không nói ra nhưng tôi biết M đang rất hạnh phúc, hạnh phúc vì được sống cuộc đời của chính mình, không phải đặt mình vào bất kỳ một khuôn mẫu nào, một tiêu chuẩn bó buộc về cuộc đời, hay những điều phải làm khi là coi mình là bước chân vào “tuổi trẻ”.


Nếu bạn đang gặp phải khúc mắc nào hoặc muốn chúng mình viết về điều gì thì hãy cứ comment ở phía dưới bài viết để Youth Confessions giải đáp nhé!

                                                                                                        Tác giả: Sophia

Nhận xét